Nơi chốn có thật, Con người thật, Cứu Chúa thật
26Giăng trả lời: Về phần ta, ta làm phép báptêm bằng nước; nhưng có một Đấng ở giữa các ngươi mà các ngươi không nhận biết. 27Ấy là Đấng đến sau ta, ta chẳng đáng mở dây giày Ngài. 28Những việc đó đã xảy ra tại thành Bê-tha-ni, bên kia sông Giô-đanh, là nơi Giăng làm phép báptêm.
SUY GẪM:
"Lâu lắm rồi trên một thiên hà xa xôi kia ....". Nếu chúng ta không cẩn thận, chúng ta có thể thấy mình đang nhìn vào câu chuyện nói tới Chúa Jêsus giống như chúng ta đang xem một tác phẩm tiểu thuyết thật hay vậy. Giăng muốn chúng ta phải biết rõ rằng câu chuyện của ông nói về Chúa Jêsus còn hay hơn một câu chuyện nào khác nữa. Đây là một câu chuyện nói tới các nơi chốn có thật, con người thật, và một Cứu Chúa thật. Phải, có nước thật cho phép báptêm nữa. Có một thành phố thật mà mọi sự đều diễn ra quanh đó. Có con người thật, mỗi ngày đến tại địa điểm nầy bên dòng sông Giôđanh mở lòng họ ra vì Nước Trời. Giăng nhắc cho cả họ và chúng ta phải nhớ rằng, không bao lâu nữa sẽ có một Đấng Cứu Thế xuất hiện trên bối cảnh. Đức Chúa Trời sẽ bước đi giữa vòng chúng ta trong Chúa Jêsus. Ngài sẽ lấm bụi đất của đường phố nơi chơn Ngài. Ngài sẽ rất cao trọng, tôi không đáng để làm công việc hèn mọn nhất của một nô lệ – quì gối xuống, mở dây giày Ngài, rồi rửa chơn Ngài. Bụi đất, mồ hôi, bàn chơn, dòng sông, con người, thành phố, đám dân đông ... con người thật, Cứu Chúa thật, Jêsus thật!
CẦU NGUYỆN:
Lạy Đức Chúa Trời, Ngài đã tỏ ra tình yêu diệu kỳ dường nào, bằng cách sai con trọn vẹn của Ngài đến sống trong thế giới bất toàn của con. Lạy Cha yêu dấu, Ngài đã ban ân điển thật diệu kỳ dường nào, khi Ngài tự để cho mình lấm bụi đất trần gian nầy hầu cho con có thể sống để ngợi khen sự vinh hiển của Ngài. Con ngợi khen Ngài. Con cảm tạ Ngài. Con yêu mến Ngài. Trong danh Chúa Jêsus. Amen.
26Giăng trả lời: Về phần ta, ta làm phép báptêm bằng nước; nhưng có một Đấng ở giữa các ngươi mà các ngươi không nhận biết. 27Ấy là Đấng đến sau ta, ta chẳng đáng mở dây giày Ngài. 28Những việc đó đã xảy ra tại thành Bê-tha-ni, bên kia sông Giô-đanh, là nơi Giăng làm phép báptêm.
SUY GẪM:
"Lâu lắm rồi trên một thiên hà xa xôi kia ....". Nếu chúng ta không cẩn thận, chúng ta có thể thấy mình đang nhìn vào câu chuyện nói tới Chúa Jêsus giống như chúng ta đang xem một tác phẩm tiểu thuyết thật hay vậy. Giăng muốn chúng ta phải biết rõ rằng câu chuyện của ông nói về Chúa Jêsus còn hay hơn một câu chuyện nào khác nữa. Đây là một câu chuyện nói tới các nơi chốn có thật, con người thật, và một Cứu Chúa thật. Phải, có nước thật cho phép báptêm nữa. Có một thành phố thật mà mọi sự đều diễn ra quanh đó. Có con người thật, mỗi ngày đến tại địa điểm nầy bên dòng sông Giôđanh mở lòng họ ra vì Nước Trời. Giăng nhắc cho cả họ và chúng ta phải nhớ rằng, không bao lâu nữa sẽ có một Đấng Cứu Thế xuất hiện trên bối cảnh. Đức Chúa Trời sẽ bước đi giữa vòng chúng ta trong Chúa Jêsus. Ngài sẽ lấm bụi đất của đường phố nơi chơn Ngài. Ngài sẽ rất cao trọng, tôi không đáng để làm công việc hèn mọn nhất của một nô lệ – quì gối xuống, mở dây giày Ngài, rồi rửa chơn Ngài. Bụi đất, mồ hôi, bàn chơn, dòng sông, con người, thành phố, đám dân đông ... con người thật, Cứu Chúa thật, Jêsus thật!
CẦU NGUYỆN:
Lạy Đức Chúa Trời, Ngài đã tỏ ra tình yêu diệu kỳ dường nào, bằng cách sai con trọn vẹn của Ngài đến sống trong thế giới bất toàn của con. Lạy Cha yêu dấu, Ngài đã ban ân điển thật diệu kỳ dường nào, khi Ngài tự để cho mình lấm bụi đất trần gian nầy hầu cho con có thể sống để ngợi khen sự vinh hiển của Ngài. Con ngợi khen Ngài. Con cảm tạ Ngài. Con yêu mến Ngài. Trong danh Chúa Jêsus. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét